Sau hàng loạt thành công tại VCK U23 châu Á 2018, Asiad, AFF Cup và Asian Cup, tên tuổi của Quang Hải được biết không chỉ trong khu vực Đông Nam Á mà còn ở khắp châu lục. Rất nhiều tờ báo cũng như chuyên gia đã dành thời gian để phân tích về bí quyết thành công của Công ty CP dịch thuật miền trung - MIIDtrans Blog Hải "con". Khi được đặt câu hỏi, Aleksandar
Duric
- cựu tiền đạo ĐT Singapore - đã lý giải dựa trên quan sát về một đôi giày.
Duric chú ý đến đôi giày của Quang Hải
Theo chân sút này, Quang Hải suốt gần một năm trời rất trung thành với đôi giày màu da cam. Không phải vì thiếu tiền hay "mê tín", sự lựa chọn này nhằm phục vụ tốt nhất cho lối chơi của Hải "con". Cụ thể, loại giày này được thiết kế để thiết tối ưu bước chạm một và những quả tỉa bóng.
Duric rất tâm đắc với sự chuyên nghiệp đến từng chi tiết của Quang Hải. Bởi chuyên nghiệp và tỉ mỉ đến từng thứ nhỏ nhất cũng chính là điều góp phần giúp anh từ một thủ môn trẻ, chuyển sang đua thuyền rồi cuối cùng vô địch AFF Cup với vai trò tiền đạo ở tuổi 42.
Quang Hải vô địch AFF Cup năm 21 tuổi. Ở vào độ tuổi ấy, Duric đang tìm cách... vượt biên vào Tây Ban Nha để dự Olympic với vai trò một VĐV đua thuyền. Câu chuyện của Duric còn ly kỳ hơn cả cổ tích, mỗi lần bị ném vào khó khăn, anh lại vượt lên nhờ quyết tâm phi thường.
Duric gia nhập lò đào tạo CLB địa phương năm 14 tuổi, ban đầu là thủ môn vì chiều cao 1m92 rồi chuyển lên đá tiền vệ. Chặng đường bóng đá của anh tạm dừng vì một chứng bệnh liên quan đến cơ ngực. Bác sĩ cho rằng Duric nên tập luyện chèo thuyền. Và Duric hăng say tập luyện đến đẳng cấp thế giới! Những năm 15-16 tuổi, anh thậm chí còn đạt thành tích xếp hạng 8 thế giới.
Chiến tranh Bosnia nổ ra, Duric nhập ngũ. Mẹ anh chết trong một trận bom. Cả cha và anh trai của Duric cũng chiến đấu trong cuộc chiến tranh khốc liệt. Muốn giữ cho gia đình không tuyệt tự, cha của Duric yêu cầu một trong hai con trai rời Bosnia. Cuối cùng, Duric là người ra đi. Anh đến Serbia rồi trôi dạt sang Thụy Điển và Hungary.
Duric (thứ hai từ trái sang, hàng ngồi) chụp ảnh cùng các đồng đội chèo thuyền
Liên bang Nam Tư tan rã, Duric trở thành người không hộ chiếu trên đất Thụy Điển. Anh lang thang giúp việc cho các quán ăn và nhà hàng cho đến khi được thử việc tại CLB Szeged LC. Nhờ tranh thủ tập luyện vào lúc rảnh rỗi, Duric vẫn giữ được những kỹ năng bóng đá và được nhận vào thi đấu.
Năm 1992, chàng thanh niên Duric 21 tuổi bất ngờ được Ủy ban Olympic Bosnia triệu tập vào đội tuyển đua thuyền quốc gia dự Olympic Barcelona. 2 năm không động đến mái chèo, không hộ chiếu, không được chi trả tiền đi lại, chỉ có một lá thư giới thiệu, Duric vẫn quyết định... đi bộ đến Tây Ban Nha, nơi cách chỗ anh ở 1500km.
Trên đường đi, Duric lên nhờ được một chiếc xe tải. Nhưng năm lần bảy lượt anh bị chặn lại ở các biên giới và phải nhờ Ủy ban Olympic can thiệp mới được nhập cảnh. Có lúc, đội ngũ anh ninh còn tưởng Duric là một người bệnh tâm thần trốn trại. Vượt qua tất cả, chàng trai người Nam Tư góp mặt tại Olympic với dụng cụ đua thuyền mượn của các đội Italia và TBN.
Sau chuyến đi Barcelona, Duric trở lại với nghiệp bóng đá. Anh lang bạt sang tận Australia rồi có thời điểm sang Trung Quốc chơi bóng. Vị trí của Duric cũng thay đổi liên tục. Lúc thì anh chơi hậu vệ, khi lại đá tiền đạo cánh rồi xuống hậu vệ cánh.
Dù chơi ở vị trí nào, Duric cũng cố gắng hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ, trau dồi các loại kỹ năng. Anh nói không với rượu chè, thuốc lá và các cuộc "bay đêm". Năm 2000, Duric nhận quốc tịch Australia và suýt nữa đã có cơ hội lên tuyển sát cánh với những ngôi sao như Harry Kewell hay Mark Viduka. Mộng ước không thành, song anh lại bén duyên với đất nước Singapore.
Tại đảo quốc Sư tử, Duric dần thành danh với vai trò một tiền đạo. Anh ký hợp đồng với Geylang United và ghi được 97 bàn thắng chỉ trong 4 mùa giải khoác áo đội bóng này. Những năm tháng thi đấu tại nhiều vị trí khác nhau cùng chế độ luyện tập nghiêm ngặt giúp anh trở thành một chân sút toàn diện.
Duric trong màu áo tuyển Singapore
Trong thâm tâm, Duric vẫn luôn mong muốn được khoác lên mình chiếc áo ĐTQG một lần. Anh quyết định gắn bó với Singapore. Phải mất 3 lần nộp đơn, Duric mới được cấp quốc tịch Singapore. Anh ra mắt ĐTQG tại vòng loại World Cup 2010, khi đã 37 tuổi và 89 ngày. Nhưng ra mắt thôi chưa đủ, cái đích mà chân sút này nhắm đến là một danh hiệu cùng Những chú sư tử.
Anh tận dụng tối đa mọi khoảng thời gian để tập luyện nhằm duy trì thể lực, ghi bàn không ngừng nghỉ cả trong màu áo CLB lẫn ĐT Singapore. Năm 2010, Singapore bị Việt Nam loại ở vòng bảng AFF Cup. Người ta tưởng rằng như thế là hết đối với tiền đạo 40 tuổi. Thế nhưng 2 năm sau, anh lại có mặt trong đội hình ĐT Singapore dự AFF Cup 2012.
Ở tuổi 42, Duric được điền tên vào đội hình xuất phát trận chung kết lượt đi gặp Thái Lan. Số tuổi của anh gấp đôi so với những cầu thủ trẻ nhất của ĐT Singapore. Dù vậy, người Thái vẫn phải choáng váng trước sức mạnh của một "ông già".
Phút thứ 10, Duric đem về quả penalty để Singapore vươn lên dẫn trước 1-0. Đầu hiệp hai, Duric thoát xuống bên cánh trái trước khi chuyền vào cho đồng đội ghi bàn thứ hai. Những chú sư tử chiến thắng 3-1 đầy oanh liệt trong trận chung kết lượt đi. Lượt về trên sân khách, Singapore để thua 0-1 nhưng vẫn thắng chung cuộc và lên ngôi vô địch.
Trên SVĐ Supachalasai, Duric cười tươi rói sau khi trọng tài nổi hồi còi kết thúc 90 phút. Một cuộc hành trình quá dài từ những ngày gian khó ở châu Âu cho đến vinh quang tại Đông Nam Á. Suốt cả AFF Cup 2012 - giải đấu quốc tế cuối cùng góp mặt - Duric vẫn cho thấy sự linh hoạt đáng nể. Anh không chỉ là một tiền đạo "mắc võng" trong vòng cấm mà sẵn sàng dạt biên hay lui về hỗ trợ phòng ngự nếu cần.
Duric chơi xuất sắc tại AFF Cup 2012 dù không ghi nhiều bàn thắng
Với Duric, điều ý nghĩa hơn cả tấm HCV là thông điệp truyền cho các cầu thủ trẻ: "Tôi mong rằng những lứa đàn em sẽ luôn nhìn thấy tôi như một cầu thủ chuyên nghiệp chất lượng. Tôi hi vọng các cầu thủ trẻ hiểu được rằng nếu bạn tập trung hết mình cho sự nghiệp, thành công sẽ đến.
Sự nghiệp của tôi luôn luôn gập ghềnh. Nhưng tôi đã làm việc chăm chỉ và cuối cùng đã giành chức vô địch AFF Cup ở tuổi 42. Hi vọng rằng những thế hệ cầu thủ Singapore tiếp theo sẽ tiếp nối thành công của ngày hôm nay".
Vì có tuổi trẻ gặp nhiều biến cố nên Duric rất quan tâm đến trẻ em, đặc biệt là những em có hoàn cảnh khó khăn.
Cuối năm 2014, Duric giải nghệ ít tháng sau khi tròn 44 tuổi. Thống kê cho thấy suốt sự nghiệp, chân sút này đã chơi hơn 700 trận và ghi được 439 bàn thắng.
Năm 2017, để thỏa nỗi nhớ bóng đá, Duric xỏ giày ra sân cho đội nghiệp dư Singapore Cricket Club. Anh vẫn giữ thói quen tập luyện hàng ngày và chú trọng rất lớn đến công việc từ thiện. Có lần, Duric còn chạy taxi 12 ngày để quyên góp tiền cho một quỹ khuyến học, với thái độ chuyên nghiệp và bài bản như một tài xế đích thực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét